Bài Làm Chứng Về Ơn Cứu Rỗi Của Chúa

Kính thưa Ông Bà Mục Sư, cùng toàn thể quý Ông Bà Anh Chị Em tín hữu và đồng hương Việt Nam thân mến,

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình ở vùng nông thôn thuộc Tỉnh Thanh Hóa. Ở quê tôi hầu hết mọi người đều thờ cúng ông bà và rất coi trọng việc thờ phượng tổ tiên. Dòng họ nào cũng muốn xây dựng đền thờ họ thật to, từ nhỏ đã thấy ông bà bố mẹ thờ cúng, đi chùa, nên dường như những phong tục và tín ngưỡng đó đã ăn sâu vào tâm khảm tôi. Tôi đi chùa để cầu xin công danh, tiền bạc, giống như bao nhiêu người đồng hương khác. Thậm chí trước khi tin Chúa, tôi còn có ý định sẽ kiếm tiền gửi về quê nhà để xây dựng đền thờ họ to hơn, khang trang hơn.

Khi sang Nga du học, tôi có dịp đi nhà thờ một vài lần và được nghe nói về Chúa, nhưng thực sự tôi không tin vào Chúa, tôi nghi ngờ vào Kinh Thánh, nghi ngờ vào sự hiện hữu của Chúa. Tôi đi nhà thờ một phần là vì hiếu kỳ, một phần là vì tìm một nơi yên tĩnh để tạm lánh cuộc sống xô bồ và mệt mỏi mà thôi, nhưng tôi rất ngạc nhiên khi thấy tại sao lại có nhiều người tin Chúa đến như vậy ? Tại sao họ lại có thể tin vào những gì nghe có vẻ không có thật ? Tôi tranh cãi với những người bạn đã tin Chúa, rằng Chúa không phải là Đấng sáng tạo vũ trụ và dựng nên con người. Tất cả đều là do quá trình tiến hóa mà ra. Vì là người theo khoa học nên tôi lại càng không bao giờ có thể tin vào những gì mình không thấy. Và tôi không bao giờ lại nghĩ có một ngày mình sẽ tin Chúa, cho đến thời gian cách đây không lâu, đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi…

Đúng vào ngày tôi chuẩn bị sang Thụy Sĩ thì tôi gặp lại một người bạn cũ mới tin Chúa cũng chưa được bao lâu. Chúng tôi không gặp nhau cũng đã hơn 10 năm rồi, chỉ nghe người khác kể về anh ta, nhưng trước hôm tôi đi thì tôi lại gặp người bạn đó và nói chuyện qua facebook. Người bạn đó trước đây là một người có thể nói là rất hổn láo và mất dạy, chửi mắng cả bố mẹ, cờ bạc, rượu chè bê tha, tưởng như thành gánh nặng cho xã hội này, nhưng khi gặp người bạn này thì tôi thấy anh ta đã thay đổi hoàn toàn, sống rất lịch sự, nhã nhặn, ăn nói khiêm nhường, biết quan tâm, và luôn nghĩ tốt đẹp về người khác. Anh bảo rằng anh được biến đổi là nhờ có Chúa. Chúa đã biến đổi cuộc đời của anh, Chúa kỳ diệu và tuyệt vời lắm ... Nhưng lúc đó, tôi chỉ nghĩ là chắc do chơi bời nhiều quá, giờ chán cuộc sống lông bông rồi nên thay đổi. Tôi vẫn tiếp tục nghe người bạn kể về Chúa, nhưng chỉ là để giữ phép lịch sự, và tôi vẫn không thể hiểu nổi là tại sao anh ta lại có thể tin vào Chúa như vậy được ?

Sang đếnThụy Sĩ này trong tuần đầu tiên không gặp người Việt Nam nào, cộng thêm bà nội mới mất, nên tôi buồn bã vô cùng, lúc đó chỉ mong sớm đến ngày về Việt Nam. Và may thay, người Việt Nam đầu tiên mà tôi quen biết đó là chị Bích Hạnh, người đã mời tôi đến Hội Thánh. Hôm đầu đến Hội Thánh tôi nghĩ là chỉ đến chơi thôi, chứ cũng không nghĩ rằng mình sẽ tin vào Chúa, thấy mọi người hát thì tôi cũng hát theo cho vui. Lúc đó tôi vẫn rất cứng lòng, không chịu tin nhận Chúa. Hôm đó, tôi biết thêm anh Phục ở gần nhà nữa, tôi nghĩ chắc chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi. Lúc ra về, tôi có kể chuyện với cô Cúc về người bạn của tôi : “ Cô ạ, trùng hợp thật, bao nhiêu lâu chẳng quen ai trong Hội Thánh Tin Lành, mà mới trước hôm sang đây gặp người bạn cũ trong Hội Thánh ở Việt Nam, sang Thụy Sĩ lại gặp người bạn mới trong Hội Thánh, là chị Bích Hạnh, là người Việt Nam đầu tiên cháu quen biết”. Cô giải thích là Chúa đang dẫn đường cho tôi, Chúa đang tìm đến tôi, chứ bản thân mình không biết đường để tìm tới Chúa, như người chăn gia súc đi tìm con gia súc bị lạc, chứ bản thân con gia súc không thể nào tìm được về với chủ nó. Lúc đó tôi nghĩ, cũng có thể là vậy, nhưng thật sự là vẫn không muốn tin, vì tôi vốn là một nhà khoa học, tôi không tin vào những thứ mắt mình không thấy, chỉ tin vào bằng chứng khoa học. Cho đến hôm ở Trại Phục Sinh 2016 tại Charmey (FR), sau bài giảng, ông Mục Sư hỏi : Có thân hữu nào muốn tin nhận Chúa Jêsus không ? … Cùng với sự động viên của chị Nguyên, chị bảo có mất gì đâu ! em cứ lên tin nhận Chúa đi ! … tôi nghĩ : Ừ, có mất gì đâu ! sao không thử mở lòng ra tiếp nhận Chúa xem sao ? Từ lúc đấy tôi quyết định không suy nghĩ gì về bằng chứng khoa học nữa, tạm quên đi các định luật khoa học, thuyết tiến hóa, vụ nổ Big Bang, tạm công nhận Chúa là Đấng toàn năng, tạo dựng trời đất và con người, tạm tin vào Chúa xem sao ! Thậm chí lúc đó tôi còn thử đặt ra điều kiện, nếu Chúa giúp con đạt được cái này, đạt được cái kia, con sẽ tin Ngài. Lúc đó, tôi chợt nghe như có tiếng nói trong đầu mình rằng: “ Hỡi đứa con đang còn u mê của Ta, Ta sẽ chẳng cho con những thứ này đâu, mà Ta sẽ cho con những thứ khác còn quý giá hơn như thế, và con cứ đợi xem, Ta chẳng cần cho con những thứ mà con đang cầu xin Ta, sau này con sẽ tin vào Ta như thế nào”. Lúc đó, tôi nghĩ tại mình tưởng tượng ra thôi, chứ không phải như vậy. Nhưng quả thật sự như vậy, sau những giây phút bước lên cầu nguyện tin nhận Chúa, tôi cảm thấy như có một luồng năng lượng mới, tôi không còn cứng đầu nữa, tôi dần dần đón nhận Chúa một cách tự nhiên hoàn toàn không có sự ép buộc nào, tôi thấy sao mọi chuyện lại có thể kỳ lạ như vậy, chỉ sau mấy phút cầu nguyện thôi, tôi cảm giác như tôi là một người khác, một sự khác lạ rất khó diễn tả, như tôi là một con người khác vậy, tôi tự nhiên tin vào Chúa, và không còn băn khoăn hay nghĩ đến chuyện Chúa có phải Đấng tạo hóa hay không, Chúa có sinh ra mình hay không, mà tôi đã đón nhận điều đấy thật sự, tất cả thuyết tiến hoá, vụ nổ Big bang bị dẹp qua một bên. Vì là một nhà khoa học, tôi không bác bỏ những thứ đó, nhưng tôi nghĩ rằng có thể có một ngày con người sẽ nhận ra chân lý, những lý thuyết ngày hôm nay được nhiều người công nhận chắc gì đã đúng trong tương lai. Rồi một ngày kia, khoa học sẽ nhận ra sự hiện hữu của Chúa là Đấng Tạo Hóa, Ngài đã tạo dựng muôn vật.

Sau hôm ở Trại Phục Sinh 2016 trở về, tôi cảm nhận được sự biến đổi rõ nét trong tôi, tôi cảm biết mình đã được Chúa biến đổi trở nên một con người mới, như Kinh Thánh đã chép : « Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới ; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới » (2 Cô-rinh-tô 5 :17).

Quả thật, trước đây tôi đã sống trong sự u muội của cuộc đời, lúc nào cũng mong muốn được thành danh, nổi tiếng, được có nhiều tiền của, và lúc nào cũng trăn trở, lo lắng về tương lai, làm thế nào để được nhiều tiền, để được nổi tiếng… Tôi vốn là con người rất ích kỷ và nhỏ mọn, tôi không chịu thua bất cứ một ai, và luôn phải vượt hơn tất cả người khác. Khi có người khác trổi hơn mình thì tôi cảm thấy khó chịu, thậm chí còn sinh tâm muốn hãm hại người khác để mình vượt qua họ. Khi không đạt được mục đích của mình, tôi cảm thấy mệt mỏi, và sinh ra tiêu cực. Tất cả những sự u muội đó chẳng thể nào làm tôi có được cuộc sống hạnh phúc và bình an, tôi sống mà chẳng khi nào có được hạnh phúc và bình an thật trong tâm hồn. Nhưng bây giờ tôi đã khác, tôi thích nghe Lời Chúa dạy, thích tìm hiểu về Chúa, làm việc gì cũng nghĩ đến Chúa, biết ơn Chúa đã mang tôi đến với Ngài, để tôi được ân điển làm con của Ngài, tôi học được Lời của Ngài để sống luôn tha thứ không còn hận thù ghen ghét, kể cả những kẻ làm hại mình, sống làm sao để thể hiện mình là con cái Chúa, phải sống tử tế trong sạch, đối xử tốt đẹp với mọi người, tôi không còn tham lam công danh, tiền bạc, mà tôi biết rằng, Chúa đã có sẵn chương trình cho tôi, nếu Chúa cho thì tôi được, còn nếu Chúa không cho thì có nghĩa là Chúa có chương trình khác dành cho tôi, tôi không còn kiêu căng vì biết rằng những thứ tôi có là nhờ có Chúa, trước đây tôi luôn khao khát danh vọng, nổi tiếng, tiền bạc, nhưng bây giờ tôi chỉ cầu nguyện với Chúa rằng : « Chúa ơi ! xin Chúa hãy giúp con tìm được phương thuốc cứu người khỏi bệnh ung thư, con không cầu vì công danh, vì tiền bạc hay sự nổi tiếng cho bản thân con, mà con cầu vì con biết rằng đây là một sứ mệnh để cứu giúp con người, trong đó có cả những con cái Chúa khỏi căn bệnh quái ác, và cũng là một cách để con có thể làm dạng danh Ngài… ».

Khi tôi kể với người bạn cũ rằng tôi đã tin nhận Chúa, người bạn đó đã khóc, khóc vì hạnh phúc, khóc vì Chúa thật kỳ diệu, khóc vì Chúa đã nghe thấu lời cầu nguyện của người bạn vẫn hằng ngày cầu nguyện cho tôi, để xin Chúa dẫn dắt tôi đến với Ngài, khóc vì người bạn này không thể tin vào tai mình rằng tôi đã tin Chúa, và mọi sự biến đổi trong thời gian rất ngắn. Nhờ lời cầu nguyện đó mà Chúa đã nghe thấy và dẫn dắt tôi đến với Hội Thánh, được quen chị Bích Hạnh, được gần nhà anh Phục để thuận tiện học Kinh Thánh và họp Nhóm Thông Công tại Zürich. Và tôi biết rằng đây không phải là sự ngẫu nhiên nữa, nhưng đây là ý Chúa.

Các Bạn ạ, các Bạn hãy mở lòng ra, bỏ hết những hoài nghi sang một bên, có mất gì đâu, các Bạn cứ mở lòng ra tiếp nhận Chúa, rồi các Bạn sẽ cảm nhận được sự kỳ diệu khi Bạn đặt đức tin vào Chúa, tôi tin chắc rằng cuộc đời các Bạn sẽ được biến đổi và tốt hơn rất nhiều, vì đã có Chúa. Chúa đã biến đổi cuộc đời tôi tốt hơn, và tôi tin rằng các Bạn cũng sẽ được như vậy.

Con tạ ơn Chúa, vì Ngài quá yêu thương con, mà ban cho con cuộc sống ngày hôm nay. Cảm tạ Chúa, vì Ngài đã tha thứ cho sự bướng bỉnh trước đây của con, để cuộc sống của con được có Ngài. Xin Chúa hãy luôn giúp con vững đức tin hơn nữa, để con không bị sự cám dỗ của ma quỷ, và để con luôn là một chứng nhân cho Ngài. Amen.

 

Lê Ngọc An