Người viễn xứ kia ơi!
Thời gian qua bao lâu rồi.
Đời sống có bao nhiêu khóc cười.
Giọt nước mắt nên lời.
Chuyện nhân gian trôi xa vời.
Còn tiếc nhớ quanh đây mấy người.
Người ra đi bên trời.
Là vĩnh viễn xa rời,
Giòng tin yêu phai tàn theo bước chân người.
Ngày mai đây sao dời, trời đất cũ qua rồi,
Cuộc sống mới sẽ gặp trên Nước Cha.