Vườn cây hoang lạnh, không bóng người, vắng trăng nhạt, vắng sao mờ.
Một mình ai quỳ với đêm hiu quạnh?
Ngài cô đơn quỳ trong bóng tối cất tiếng kêu rằng: “Gánh con nặng”.
Nào ai yêu Ngài xẻ chia cực hình.
Ôi, Chúa đau thương vì ai?
Thân Chúa nhơn ai chịu hình?
Một mình cô quạnh, chân Chúa quỳ,
Mắt chan hòa huyết vô tội.
Vì yêu em Giê-xu thay chịu hình.