- Dân ta sống lưu đày trong sa mạc.
Bốn mươi năm bao nhung nhớ ngập tràn.
Ta không nghe Gia-vê bao biến cố lầm than.
Nhưng Gia-vê yêu ta dẫn ta về bình an. - Môi-se dẫn ta về nơi quê nhà.
Bước hoang vu in sâu vết đậm đà.
Ra đi trong mênh mang về đất hứa của ta.
Mang trên vai đau thương vẫn mong chờ hòa ca.